Cho phép tôi kể bạn nghe một truyền thuyết.
Uống trà tay đôi
Nước Nhật thời Trung cổ có lệ sau: môn đồ trước khi được phép nhập học vào tu viện phải gặp riêng với Thầy Cả. Theo truyền thống lúc đó, Thầy Cả phải chuẩn bị trà.
Một lần, một môn sinh tài giỏi và đáng trọng đến gặp Thầy Cả để đàm đạo. Khi họ cùng ngồi vào bàn, chàng trai trẻ bắt đầu say sưa kể lể về tài năng và kiến thức của mình.
Tôn sư mời chàng ta uống tách trà. Chàng môn sinh đồng ý và lại thao thao bất tuyệt.
Đột nhiên người kể chuyện hào hứng bỗng nhổm phắt dậy, kinh hãi khi thấy trà chảy tràn ra bàn và rỏ xuống chân anh ta.
“Thưa sư phụ, tách đầy trà quá, tràn cả ra ngoài rồi ạ”- chàng ta kêu lên.
Vị thầy vẫn tiếp tục rót trà, đổ tràn ra bàn và sàn nhà.
“Anh cũng đang cư xử như vậy đấy, – Thầy Cả trả lời. – Mời anh hãy đi đi, và trở lại đây khi anh cảm thấy caàn đến sự dạy bảo của tôi”.
Xin đừng hiểu sai về tôi. Còn xa tôi mới đạt tới trình độ của chuyên gia hay Tôn sư. Tôi chỉ là một người bình thường, giống như bạn vậy. Đơn giản là, tôi với lòng nhiệt thành bước theo con đường của sự hiểu biết và tinh thông. Khi tôi bắt đầu nghĩ là mình đã học được tất cả những gì có thể, tôi lại nhớ đến câu chuyện về Thầy Cả. Tôi hiểu là mình chưa hiểu biết gì hết!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét